VẠN CỔ CƠ DUYÊN Sáng Thế Chủ đã tới cõi người Có một câu chuyện cổ có tính tiếp diễn trong vũ trụ bao la. Đó là câu chuyện bắt đầu từ rất xa xưa, nhưng lại đang diễn ra trong thời hiện đại. Câu chuyện ấy liên tục tiếp diễn từng ngày, và đến bây giờ vẫn còn đang kể, cho chính con người hôm nay. Giai đoạn này đây đã là thời điểm cuối cùng của cuối cùng trong câu chuyện ấy, là thời điểm để mỗi sinh mệnh được lựa chọn cho bản thân những điều chân chính nhất. Chuyện kể rằng, từ rất rất xa xưa, bắt đầu từ khi vũ trụ mới được sinh thành, các sinh mệnh và vạn vật được thần sáng tạo nên cứ thế mà sinh tồn trong vũ trụ. Trong đó ở một nơi rất rất xa xôi, có một hành tinh tên là Trái Đất, cũng được các thần sáng tạo nên. Trái Đất ấy thực sự là một hành tinh xinh đẹp. Nhưng nó lại là nơi thấp nhất trong vũ trụ bao la. Từ vũ trụ, những sinh mệnh mỗi khi trở nên không còn tốt nữa lại bị đánh hạ xuống tầng phía dưới, nếu lại không tốt lại bị hạ xuống, cứ bị đánh hạ mãi như thế cho đến tận tầng thấp nhấ nơi Trái Đất này. Đến nơi Trái Đất thì sinh mệnh đã hoàn toàn không còn những phép thần thông của các vị thần. Sinh mệnh phải trú ngụ trong một thân xác khác. Vì thế, mà con người được sinh ra. Con người chính là hình hài mới mà các vị thần sáng tạo nên cho những sinh mệnh gây ra tội, bị đánh hạ đến tận nơi này. Đồng thời, các vị thần cũng sáng tạo nên cho con người hoàn cảnh sinh tồn trong Trái Đất. Phạm tội rồi, nhưng các sinh mệnh không nhất định là bị hủy đi. Họ được các thần cho thêm một lần cơ hội nữa để có thể hồi quy về thế giới thần tiên, về thế giới của thần. Vì thế với lòng từ bi, các thần đã chuyển sinh thành người hướng dẫn con người tu luyện, chính là hướng dẫn con người cách thức để trở về nhà. Con người vì thế có được cơ hội để trở về nơi tiên giới. Ở trong Trái Đất, các thần đã tạo nên một Thần Châu, nơi các thần có thể đến để hướng dẫn con người tu luyện và bảo hộ con người trong tu luyện trở về. Nơi Thần Châu ấy, con người bình yên sinh sống với...